18 thg 8, 2013
Bài học
Sau những mất mát cả về thể chất và tinh thần, nó không biết mình sẽ đi về đâu. Điều nó ao ước nhất bây giờ chính là vượt qua những căn bệnh mà nó mắc phải, bây giờ nó đã biết quý trọng bản thân nó. Đơn giản một điều, nó không thể tự giết chết nó, mà không chết có nghĩa là sống trong bệnh tật, nếu nó còn đối xử tệ bạc vớ cái thân xác này. Những ngày bị bệnh làm nó càng thấy cuộc đời đáng sống hơn, nó chỉ cần có 1 cơ thể khỏe mạnh, thế thôi, cái mà trước kia nó gọi là nỗi đau tinh thần, là cảm giác cô đơn thì có thấm thía gì. Ai kia có thể bỏ rơi nó, có thể không cần nó, và nó cũng chẳng cần. Nó nằm dài 7 ngày mà tưởng chừng như cả tháng, thời gian trôi qua ì ạch cùng cái thân xác không cựa quậy nổi, đau đớn mà chẳng dám kêu la. Nó sợ lắm rồi, nó xin chừa, từ nay sẽ không sống buông thả nữa. Xin chừa!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét