
từ lúc nào ko bít tôi cảm thấy lười nói chuyện.Tất nhiên ko phải là bằng miệng và lúc nào cũng vậy,và cũng tùy ng thôi.có lẽ tôi đang chìm vào lối sống ích kỉ va ko thix chia sẻ,ko mún ai xen vào cuộc đời tôi và cũng chẳng mún làm con rối cho bất cứ ai.cái chuyện tình yêu dường như đã có đôi lần khiến tôi phải mất lòng tin.và thấy mệt mỏi,nhưng bạn tôi đã nói là hãy trân trọng những j mình đang có,nhưng thật sự những thứ đó có đang tin hay ko?tôi đã cố tin vào những j xung quanh mình nhưng dường như lại 1 lần nữa tôi đang phân vân.ko phải phân vân vì một ng thứ 3 mà phân vân vì những j tôi nhận dươc từ a.Có lúc tôi tự hỏi mình sao đa nghi quá nhưng có lẽ vì tôi lạnh lùng trước nên bây h thấy hụt hẫng.trong lúc này lại như có một cơn gió lạnh hắt vào tôi,ngày xưa tôi trót dại dẫm chân vào địa ngục,vào một giấc mơ ko lối thoát,để h đây ng ta ko mún cho tôi bước đi.đôi lúc tôi bực bội mún chửi :(A) CÓ BỊ ĐIÊN HAY KO?ĐỪNG LÀM VẬY NỮA...VÔ ÍCH.thật sự tôi mún bình yên.điên quá!tôi chỉ mún bên cạnh ng tôi yêu mặc cho ng tôi yêu co as thế nào đi nữa thì đó vẫn là ng tôi yêu.Tôi sẽ ko hối hận.vậy thôi.