29 thg 11, 2010
Thế nào để sống???
Con người thật kỳ lạ, có những chuyện ta cố nhớ thì lại quên, cố quên mà sao vẫn nhớ.Giống như những nỗi buồn, những niềm đau, những giận hờn, đã lâu rất lâu mà vẫn còn đây, còn những kỷ niệm đẹp hễ mà không nhắc lại chắc có người cũng chẳng buồn nhớ đến. Hay vì 1 lý do nào khác mà người ta vờ như lãng quên, mỗi người đều có cái tôi, cái chân lý riêng của mình, đều có quyền yêu, quyền không nhớ đến nhau. Thường sau những rạn vỡ thì cái cảm giác đáng gét nhất chính là sự cô đơn, nhưng đến khi cô đơn đã thành người bạn thân, lúc nào cũng bên cạnh mình thì chính mình mới tìm thấy nhiều điều thú vị. 1 chút tự do, 1 cái rất riêng, những tình cảm đẹp mà ngày xưa mình lãng quên. Cuộc sống rộng mở, sôi động như nhịp điệu của những hạt mưa. Không lạnh lẽo, không cô độc mà đầy bí ẩn, đầy hứng thú. Tôi, chẳng cần a nữa, chẳng cần cái tình yêu xa hoa đầy phức tạp của a. Tôi, là tiếng hát trong trẻo của khúc nhạc cuộc sống, sống để học tập, sống để làm việc, sống để yêu thương bản thân, yêu thương mọi người xung quanh. Tình yêu không chỉ dành cho 1 người duy nhất. Chẳng có đâu kẻ ích kỉ kia ơi, tình yêu của tôi sẽ như hạt nắng sớm mai, ấm áp, dịu dàng trải êm ái trên môi mọi người. Những người thân tôi yêu quí, những người bạn mang cho tôi nụ cười, tôi yêu tất cả. A, có làm được không? Chia tay nhé nỗi đau ơi. Ta sẽ quên mi, và sẽ nhớ mi khi ta hạnh phúc, vì chính mi là kẻ làm ta xấu hổ nhất. Và để ta có thể tự hào, kiêu hãnh với cuộc đời này thì mi đối với ta chẳng có nghĩa lý gì. Ta sẽ chẳng màng giang tay ôm mi vào lòng nữa, mà sẽ trói buộc mi vào một vùng ký ức xa xăm. Nơi chỉ có 1 kẻ ngốc nghếch và một tấm sầu bi. Những kẻ không biết phấn đấu thì cuộc đời sẽ chẳng có gì là ý nghĩa. Ai sinh ra đều có quyền sống như nhau thì hỡi bản thân ơi! Sao ta không sống cho thật kiêu hãnh với đời. Đau khổ kia có lớn lao như ta nghĩ chăng? Còn biết bao nỗi đau nghẹn ngào hơn nữa mà ta nào có biết, chỉ có cách ta vượt qua nó như thế nào mới chính là điều kì diệu nhất. Ta nhận ra điều j trong cuộc đời này? Suy nghĩ lạc quan hay cùng cực? Sống buông xuôi hay hết mình phấn đấu? Tất cả đều là ....... bản thân ta mà thôi.
( Tôi căm ghét những con người sống tiêu cực chỉ biết bản thân mình và cố bắt người khác giống mình, điên rồ khi muốn thêm vào một vết bẩn cho cuộc đời người khác, bóp méo cuộc sống vốn dĩ thật tươi đẹp, 1 con người tự kỉ chẳng biết phấn đấu)
25 thg 11, 2010
YÊU 12A1 LẮM LẮM
Chán……………………..nản quá di!!!!!!!!!!!
Chưa bao h tui lại thấy cuộc sống lại tẽ nhạt như lúc này. Cảm thấy chán tất cả mọi thứ và nhất là chán cả bản thân của mình. Tự thấy mình quá tệ,phải nói là rất tệ nữa là đằng khác. Không biết tại sao tôi lại trở nên như thế này,chuyện mà tui nói ở đây đó chính là việc học của tui. Đã là sv năm 3 rồi mà h trong đầu không biết j hết,ko biết học hành kiểu j đây nữa,thấy có lỗi với gia đình quá!!!!!!!!!!!!! Bây giờ thì thiếu nợ ngập đầu ko biết khi nào mới dc ra trường đây,chán quá đi à,nếu có thể thì tôi muốn hét len thật to cho bớt xì trét,nếu cứ sống như thế này mãi thì ko dc. H tôi phải quay lại với cuộc sống hiện thực thôi ko ham chơi,ko làm biến nữa,phải sống sao cho ra sống mới dc,ko phải sống cho riêng mình mà phải sống cho ng iu,gia đình rồi cho những ng bạn thân iu của tui nữa. nhớ ủng hộ tao nha tụi bây!!!!!!!!!
Nói tới mới nhớ,thật ra lâu rồi ko gặp 12a1 jk cảm thấy nhớ các bạn quá,mới đọc lại mấy bài blog cũ mà mắt như muốn rưng rưng(mít ướt quá). Nhớ mọi người quá!!!!!!!!! Nhớ lại những lúc cùng nhau quậy đúng là vui làm sao,bây h khác nhiều quá lên dh đúng là ko bằng dc pt tí nào cả,bạn bè j mà đéo co tí tình cảm nào,lại còn ganh đua nhau,ôi chao thật mệt mõi.z.z.z.z.z.z.z.z.z.z
Những kn ngày xưa thật vui đúng ko tụi bây,nào là nhậu nhẹt,karoke,quậy,cúp tiết,……khùng khùng đó là đặc điểm của 12a1 mà,nhờ zậy mà h jk ko thể nào quên dc nó. Lúc ôn thi tn thì trời ơi,lớp chọn chả ra lớp chọn j hết,kt 15’ đầu h mà có dc mấy đứa học bài đâu. Rồi tới 2 tiết văn nữa 10 mấy đứa kéo nhau ra quán Diễm uống café rồi còn mua sầu riêng ăn nữa chứ,tội nghiệp mấy đứa còn lại trong lớp bị thầy kiu lên trả bài hoài luôn,kaka. Nói zậy chứ cũng tội cho thầy,thầy dạy cho tụi mình tận tình thiệt. nhớ nhất là câu nói của cô Như khi cả lớp lật tạp môn văn:”thà coi 1 lần còn hơn ko coi” kaka,cô đúng là dễ quá trời. chiều bữa đó thi(tn) av xong thì cả bọn kéo nhau đi chơi,lên Sa Đéc ăn lẩu,nhớ nhất là bạn Mít mà tới h jk zẫn còn gẹo hoài “1 vá sang ngang sạch cả nồi” có nghĩa là nồi lẩu vừa soi lên thì Mít quơ vá ngang là nồi ko còn j hết chỉ toàn nước z rau,kaka. Sáng bữa sau thì zo nhà jk ăn lẩu,cả bọn xúm nhau dành ăn quá trời. Dành cho zui thôi chứ đồ ăn còn dư quá trời,an xong cả bọn kéo nhau đi Cao Lãnh chơi nữa,gé lăng Cụ Phó Bảng zô đó chụp hình quá trời luôn,cũng từ bữa đó mà Mỹ lại có tên la Mít,kaka. Lúc đó thật zui biết bao nhiêu!
Những kn cũng khó quên nhất là đi wa bên cồn tắm rồi lắc xuồng nữa,nếu mà lúc nào cũng dc gặp tụi bây,dc đi chơi cùng nhau như lúc trc thì hay biết mấy. jk nhớ tụi bây và nhớ những ngày xưa quá,mong rằng tụi bây cũng như tao đừng quên những kn đẹp đó,cũng như là đừng quên trang blog này nó như minh chứng cho tình bạn chúng ta. Vì vậy xin mọi ng hãy nhớ tới nó và hãy gé thăm nó thường xuyên hơn nữa, JK xin các bạn đó,những ng bạn 12a1 iu quí mà tui không bao h quên!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!.z.z.z.z.z.z.z.z.z.z.z
Chưa bao h tui lại thấy cuộc sống lại tẽ nhạt như lúc này. Cảm thấy chán tất cả mọi thứ và nhất là chán cả bản thân của mình. Tự thấy mình quá tệ,phải nói là rất tệ nữa là đằng khác. Không biết tại sao tôi lại trở nên như thế này,chuyện mà tui nói ở đây đó chính là việc học của tui. Đã là sv năm 3 rồi mà h trong đầu không biết j hết,ko biết học hành kiểu j đây nữa,thấy có lỗi với gia đình quá!!!!!!!!!!!!! Bây giờ thì thiếu nợ ngập đầu ko biết khi nào mới dc ra trường đây,chán quá đi à,nếu có thể thì tôi muốn hét len thật to cho bớt xì trét,nếu cứ sống như thế này mãi thì ko dc. H tôi phải quay lại với cuộc sống hiện thực thôi ko ham chơi,ko làm biến nữa,phải sống sao cho ra sống mới dc,ko phải sống cho riêng mình mà phải sống cho ng iu,gia đình rồi cho những ng bạn thân iu của tui nữa. nhớ ủng hộ tao nha tụi bây!!!!!!!!!
Nói tới mới nhớ,thật ra lâu rồi ko gặp 12a1 jk cảm thấy nhớ các bạn quá,mới đọc lại mấy bài blog cũ mà mắt như muốn rưng rưng(mít ướt quá). Nhớ mọi người quá!!!!!!!!! Nhớ lại những lúc cùng nhau quậy đúng là vui làm sao,bây h khác nhiều quá lên dh đúng là ko bằng dc pt tí nào cả,bạn bè j mà đéo co tí tình cảm nào,lại còn ganh đua nhau,ôi chao thật mệt mõi.z.z.z.z.z.z.z.z.z.z
Những kn ngày xưa thật vui đúng ko tụi bây,nào là nhậu nhẹt,karoke,quậy,cúp tiết,……khùng khùng đó là đặc điểm của 12a1 mà,nhờ zậy mà h jk ko thể nào quên dc nó. Lúc ôn thi tn thì trời ơi,lớp chọn chả ra lớp chọn j hết,kt 15’ đầu h mà có dc mấy đứa học bài đâu. Rồi tới 2 tiết văn nữa 10 mấy đứa kéo nhau ra quán Diễm uống café rồi còn mua sầu riêng ăn nữa chứ,tội nghiệp mấy đứa còn lại trong lớp bị thầy kiu lên trả bài hoài luôn,kaka. Nói zậy chứ cũng tội cho thầy,thầy dạy cho tụi mình tận tình thiệt. nhớ nhất là câu nói của cô Như khi cả lớp lật tạp môn văn:”thà coi 1 lần còn hơn ko coi” kaka,cô đúng là dễ quá trời. chiều bữa đó thi(tn) av xong thì cả bọn kéo nhau đi chơi,lên Sa Đéc ăn lẩu,nhớ nhất là bạn Mít mà tới h jk zẫn còn gẹo hoài “1 vá sang ngang sạch cả nồi” có nghĩa là nồi lẩu vừa soi lên thì Mít quơ vá ngang là nồi ko còn j hết chỉ toàn nước z rau,kaka. Sáng bữa sau thì zo nhà jk ăn lẩu,cả bọn xúm nhau dành ăn quá trời. Dành cho zui thôi chứ đồ ăn còn dư quá trời,an xong cả bọn kéo nhau đi Cao Lãnh chơi nữa,gé lăng Cụ Phó Bảng zô đó chụp hình quá trời luôn,cũng từ bữa đó mà Mỹ lại có tên la Mít,kaka. Lúc đó thật zui biết bao nhiêu!
Những kn cũng khó quên nhất là đi wa bên cồn tắm rồi lắc xuồng nữa,nếu mà lúc nào cũng dc gặp tụi bây,dc đi chơi cùng nhau như lúc trc thì hay biết mấy. jk nhớ tụi bây và nhớ những ngày xưa quá,mong rằng tụi bây cũng như tao đừng quên những kn đẹp đó,cũng như là đừng quên trang blog này nó như minh chứng cho tình bạn chúng ta. Vì vậy xin mọi ng hãy nhớ tới nó và hãy gé thăm nó thường xuyên hơn nữa, JK xin các bạn đó,những ng bạn 12a1 iu quí mà tui không bao h quên!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!.z.z.z.z.z.z.z.z.z.z.z
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)