ziczac room

21 thg 6, 2009


5 năm............
cách dây 5 năm, tôi là một con bé vô tư đến nỗi không thể vô tư hơn nữa.Đã học lớp 9,biết bao nhiêu chiện rắc rối xung quanh mà tôi vẫn chơi với cái tụi con nít trong xom những trò con hơn cả chữ buổn cười...thế mà hk2, tôi bỗng khác đi rất nhìu, tôi chững chạc hơn biết nghĩ cho mọi người, biết thế nào là qaun tâm chăm sóc một ai kia...do a thôi, tất cả do a ấy thôi.A dạy cho tôi biết thế nào là quan tâm chia sẻ, biết thế nào là cảm giác lo lắng khi một ai đã đến kì thi mà chưa học pài kịp,biết thế nào là hụt hẫn khi thấy không ai quan tâm....biết rất nhiều thứ mà từ xưa đến nay tôi ko bao giờ nghĩ mình cần biết..A ấy ở bên tôi, lo lắng cho tôi từng tí một và ko hỉu sao, có những điều tôi ko cần nói a ấy biết tấ cả.A ấy luôn biết khi nào tôi vui, tôi buồn, khi nào tôi cần có người ở bên và a ấy luôn là ng đó.thời gian trôi đi,chung tôi gắng bó với nhau từ lúc nào ko biết nữa.Vui vẻ, hồn nhiên a ấy bảo thix tôi như thế...nhưng ko như vậy nữa, tôi ko thể như trc dc!!!!mãi mãi ko thể bởi a ấy đã lìa xa...tôi hụt hẫn, khóc lóc suốt một thời gian dài mà tôi ko biết đã bao lâu nữa...tôi khóc gần như hết cả nước mắt vì a ấy...nhưng có một điều làm tôi không bao giờ hối tiếc và mãi mãi ghi nhớ.Đó là những kỉ niệm về a ấy, nó là mộ quãng trời bình yên và hanh phúc, ko hề có chút gợn sóng nào. bây giờ tôi ko yêu a ấy nữa, nhưng tôi biết a ấy mãi mãi chiếm giữ một khoảng không ai thay thế được trong tim tôi. tôi hạnh phúc vì từng co a ấy ơ bên...
khi yêu một ai đó, hãy mạnh mẽ nói tiếng yêu và đừng bao giờ hối tiếc vì tình yêu đã qua.Bạn chỉ hối tiếc khi nào bạn ko dám nói điều đó, và chắc chắn sẽ là như thế
và khi đã bước đi, đừng bao giờ quay lai và nói với ng ấy "a chúc e hạnh phúc" bởi " hạnh phúc em là a"..........

tặng các bạn bài này nhe
http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Dung-Chuc-Em-Hanh-Phuc-May-Trang.IW6IU8U8.html
và cung tang cho chủ nhân bài "a can mot loi di ko co e" và "kho xu wa" bai nay nhe
http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/I-Lay-My-Love-On-You-Westlife.IW6IZ6EW.html
day là bai ma môt ng ban minh xem la rat than tang cho minh, minh rat thix no...hi vong cac ban cung vui khi nghe no nhe........

20 thg 6, 2009

mâu thuẫn


từ lúc nào ko bít tôi cảm thấy lười nói chuyện.Tất nhiên ko phải là bằng miệng và lúc nào cũng vậy,và cũng tùy ng thôi.có lẽ tôi đang chìm vào lối sống ích kỉ va ko thix chia sẻ,ko mún ai xen vào cuộc đời tôi và cũng chẳng mún làm con rối cho bất cứ ai.cái chuyện tình yêu dường như đã có đôi lần khiến tôi phải mất lòng tin.và thấy mệt mỏi,nhưng bạn tôi đã nói là hãy trân trọng những j mình đang có,nhưng thật sự những thứ đó có đang tin hay ko?tôi đã cố tin vào những j xung quanh mình nhưng dường như lại 1 lần nữa tôi đang phân vân.ko phải phân vân vì một ng thứ 3 mà phân vân vì những j tôi nhận dươc từ a.Có lúc tôi tự hỏi mình sao đa nghi quá nhưng có lẽ vì tôi lạnh lùng trước nên bây h thấy hụt hẫng.trong lúc này lại như có một cơn gió lạnh hắt vào tôi,ngày xưa tôi trót dại dẫm chân vào địa ngục,vào một giấc mơ ko lối thoát,để h đây ng ta ko mún cho tôi bước đi.đôi lúc tôi bực bội mún chửi :(A) CÓ BỊ ĐIÊN HAY KO?ĐỪNG LÀM VẬY NỮA...VÔ ÍCH.thật sự tôi mún bình yên.điên quá!tôi chỉ mún bên cạnh ng tôi yêu mặc cho ng tôi yêu co as thế nào đi nữa thì đó vẫn là ng tôi yêu.Tôi sẽ ko hối hận.vậy thôi.

18 thg 6, 2009

KHO XU WA!

Bay h toi pai lam sao day.nen tin hay la gia vo tin day ,bong nhien toi cam thay nguoi ay rat wan trong doi voi toi.co nhung luc toi cam thay minh that toi te khi thic 1 nguoi da co nguoi iu,jua bao h toi lai thay minh tro nen ngu ngoc den nhu the,nhung cu moi lan nhin vao mat nguoi ay toi lai cam thay minh rat hanh phuc,cug boi vi nguoi ay da nhin toi 1 cach triu men va day tinh cam,co le nguoi ay da lam jo toi xao dog,nhung toi van k hiu why nguoi do lai co thai do nhu the voi toi ju,jag kac nao cag gieo rac them hy vog jo tui,co luc tui muon wen va k wan tam nua nhung that la vo ich that la vo ich.
Giua ly tri va tinh cam tui pai bit lam sao day????????????nen lua chon 1 con duong kac de di hay la se tip tuc theo duoi tinh cam cua minh day?????????nguoi ay ji xem tui la 1 nguoi ban hay la...........sao day?co le tui can pai tinh tao hon de nhin nhan su viec 1 cach dug dan hon de k pai hoi tiec,co pai k?
Lang thang tren con duong wen thuoc ma ngay nao tui cug di hoc,nhin nguoi nguoi wa lai xe co tap nap tui lai cag thay co don hon,thay bun hon va thay cuoc doi that nham jan,seem moi thu dag dan dan tro nen xa la voi tui nhung ji co 1 thu la wen thuoc do 9 la nguoi do?!mot nguoi ma tui k the nao thoi wen dc thoi nho mog va thoi cho doi ................co le thoi gian la leu thuoc hiu nghiem nhat de giup toi wen di nguoi ay,mong nhung con gio vo tinh hay mag nhung ji thuoc ve ky uc cua nguoi bay den 1 noi that xa,xa tam mat va xa ca trai tim toi!!!!!!!!!!!!!!
Sao ma bun wa ha!!!!

tang pe' iu ni`!
fruit

13 thg 6, 2009

5 năm...1 tình bạn!


Hùi lớp 9, tôi chỉ là một con bé khờ khạo. Vào một năm học mới, chuyển vào lớp học mới, với tôi đó là một điều tồi tệ. Tôi ngồi kế vài người bạn rất lạ. Tôi luôn thích nhìn họ nói chuyện,ko hiểu sao lúc đó cảm thấy họ thật lạ,lạ lắm. Và hình như họ ko có thiện cảm với mình cho mấy. Từ chuyện chọc ghẹo, ăn hiếp mình cho đến khi mình khóc mới thôi. Thế mà, ko hiểu sao,từ những chuyện như thế,chúng tôi lại trở thành ban thân từ lúc nào ko hay. Giờ nhớ lại những lúc như thế,quả là một kỉ niệm đẹp! có nhiều chuyện đã xảy ra, vui có bùn có! Thời gian trôi wa cho tới nay đã được 5 năm. Lúc trước, có những lúc tôi nghĩ sao mình cứ hay bị con mắm đó la mắng.chẳng đối xử với mình nhẹ nhàng j hít hà. Thế rồi tôi cũng đã hiểu. Đó là sự thân thiết của tình bạn,đó cũng là một cách để thể hiện một tình cảm chân thật của một người bạn. Cho đến nay, có rất nhiều chuyện đã xảy ra, nhưng tinhình bạn ấy vẫn mãi tồn tại. Như thế với tôi là đã quá đủ cho một cuộc dđời rồi!
Hôm nay là sinh nhật pé iu! Happy birthday!
heo.

10 thg 6, 2009

Giải trí

Hài hước quốc ngoại
Nói về 3 anh em Lưu Bị, Quan Zũ, Trương Phi

Một hôm, 3 anh em LB, QZ, TP rủ nhau sang nước Ngô do thám tranh thủ làm tí gội đầu matxa...nhưng vì 3 anh em kết nghĩa máu thịt nên thằng này tưởng thằng kia khao nên ruốt cuộc không thằng nào mang tiền...Sau khi được bọn bảo kê khuyến mại thêm món răng môi lẫn lộn thì 3 anh em bị bắt trói giải lên Tôn Quyền...

TQ : Láo, tội làm gián điệp có thể tha (???) nhưng đi gội đầu matxa không bo em út thì phải chém...Dù sao cũng có chút quen biết nên Tao sẽ củ hành chúng mày trước khi chém..

3 thằng làm cho tao 2 việc, làm được tao tha...không làm được thì ngày này năm sau là ngày sinh à quên ngày giỗ chúng mày..

Việc đầu tiên mỗi thằng đi kiếm cho tao 10 quả bất kỳ về đây...nhanh ko tao chém...

Ở nước Ngô kiếm hàng chat, hàng karaoke thì dễ chứ hàng hoa quả thì quá khó...nhưng để sống nên 3 anh em phải cố..

Đến chiều tối, LB kiếm được 10 quả cam, QZ kiếm được 10 quả nho còn TP thì vẫn thuê bao quý khách vừa gọi không liên lạc được..

Tôn Quyền : good, bây giờ là việc thứ 2...nhét tất cả chỗ quả các người kiếm được vào đít..thằng nào kêu 1 câu giết. Thằng nào làm được tao tha...

LB nghiến răng trợn mắt nhét được 1 quả, đến quả thứ 2 thì không chịu nổi nhiệt la lên cái OÁi..

TQ : nhốt nó vào ngục sáng mai xử bắn...

LB mếu máo quay sang QZ nói : thôi số anh nó black, die phải chịu...với mấy quả nho rừng chắc mày sống thôi...vĩnh biệt mày với thằng Phi...nhớ báo thù cho tao..

Nhưng chỉ 1 lúc sau, LB thấy QZ cũng bị nhốt vào ngục chờ chết cùng mình..

LB : Chó chết thật, quả cam nó to, tao chết đã đành...quả nho nhỏ thế mà mày cũng chết là sao???

QZ : Má nó, 9 quả đầu tao làm ngon lành....đến quả thứ 10 tao phì cười nên die

LB : Sao tự nhiên mày cười hả thằng ngu??

QZ : Mẹ kiếp, đúng lúc đó tao thấy thằng Phi tha về 10 quả mít...

Kahn

8 thg 6, 2009

Anh cần một lối đi ko có em

Trong mơ hồ anh nghĩ rằng: “Hay mình cứ đứng mãi ở đây, đừng đi đâu hết, biết đâu khi thấy nhớ, em sẽ quay lại và gặp được mình”. Thế là, em vẫn đứng đó và không hề bước đi, lá đã rơi đầy chung quanh nhưng em đã không về...
Mỗi bước chân ta đi qua, là một ký ức, một khoảng thời gian in dấu trong đời. Vì thế, hôm nay, anh quyết định bước đi tiếp trên con đường của mình, sau một thời gian dài dừng chân nghỉ mệt để rồi ngủ quên và chìm đắm trong một giấc mơ.
Trước khi cất bước, anh muốn một lần nữa được hồi tưởng về đoạn đường mà anh đang đứng, nơi đã ngập tràn những kỉ niệm về em. Có lần anh đã nói với một người về thói quen đã hình thành từ lúc nhỏ của anh, không biết là anh đã nói với em chưa. Đó là mỗi khi đi qua một nơi nào để lại trong anh nhiều ấn tượng, anh luôn ngoái lại nhìn thật lâu, nhìn mãi cho đến khi nơi ấy đã xa khuất không còn thấy nữa. Giờ thì anh vẫn chưa từ bỏ được thói quen ấy, có lẽ, như vậy mới chính là anh.
Ngày ấy, mọi chuyện đến sao tình cờ quá, nhẹ nhàng quá. Ngày em bước đến để từ đó, trên đoạn đường anh đi đã in thêm đôi dấu chân, em đến mang theo một làn gió mát thổi bay những chiếc lá khô đang ngủ yên, khiến nơi ấy bỗng trở nên đẹp và lãng mạn vô cùng. Anh đã thầm cảm ơn và mơ ước được cùng em đi mãi, về phía cuối đường. Nhưng giấc mơ của anh không có thật! Em chỉ đến thăm và an ủi một thằng ngốc đang bước đơn độc một mình cùng những nỗi đau.
Những khoảnh khắc có em thật ngắn ngủi. Em đi, gió cũng ngừng thổi, cảnh vật chung quanh anh giờ lại như trước kia, tất cả lại im ắng ngủ vùi, nhưng trên mặt đường vẫn còn đó dấu chân của em. Đó là điều duy nhất em để lại cho anh cùng biết bao kỉ niệm và cảm xúc vui buồn, mỗi cảm xúc ấy mang một sắc màu mà anh yêu quý vô cùng. Đứng nhìn mãi dấu chân, anh không biết mình mãi khắc lên bao nhiêu chiếc lá chữ “nhớ em".
Anh tiếc nuối khi để em ra đi, chỉ biết đứng đó mà dõi theo em dần rẽ sang một hướng khác. Anh ngồi gục xuống và buồn thật nhiều nhưng nỗi buồn của anh cũng không thể làm phai được hình ảnh em trong tâm trí. Ngày tháng cứ trôi qua lặng lẽ như tình cảm của anh, như ánh mắt luôn kiếm tìm bóng hình em.
Trong mơ hồ anh nghĩ rằng: “Hay mình cứ đứng mãi ở đây, đừng đi đâu hết, biết đâu khi thấy nhớ, em sẽ quay lại và gặp được mình”. Thế là, em vẫn đứng đó và không hề bước đi, lá đã rơi đầy chung quanh nhưng em đã không về.
Trong tĩnh lặng, ngột ngạt, anh bỗng thấy ghét gió, sao gió chỉ thổi khi có em? Lá cứ rơi, rơi trên vai anh, trên tóc anh ngày một nhiều. Anh không nhớ mình đã đứng đây bao lâu rồi? Chỉ biết nếu tiếp tục như thế, anh sẽ bị chôn vùi mất thôi. Sợ quá, anh vùng thoát khỏi và chạy về phía trước, vừa chạy, anh vừa nghĩ đến em.
Khi em đi, em đã căn dặn anh rất nhiều, em dặn anh phải mạnh mẽ, phải bước tiếp vậy mà anh đã không nghe lời em. Nếu biết được điều này, chắc em buồn anh nhiều lắm! Anh chẳng mong nhìn thấy em buồn, anh muốn thấy em vui vẻ và thật hạnh phúc.
Thoát ra khỏi nơi ấy , anh mới nhận ra phía trước con đường dành cho anh vẫn rộng mở và còn dài lắm, khung cảnh quanh anh đẹp dịu dàng, anh chợt nhận ra gió vẫn luôn tồn tại quanh đây, gió vẫn làm mát cho cây cối, cho con đường và cả cho anh. Nhịp sống vẫn đang hối hả, những người bạn song hành cùng anh giờ đã đi trước anh thật xa vậy mà anh lại ngồi đây chẳng biết để làm gì? Không được đâu, phải tỉnh lại thôi, đừng đắm chìm trong cơn mơ mãi , anh đã tự thức tỉnh mình như thế.
Anh chuẩn bị bước đi đây, anh sẽ nói lời chào tạm biệt với đoạn đường tràn ngập kỉ niệm đẹp nhưng cũng rất đau thương và tạm biệt dấu chân của em. Khi anh quay lưng lại, anh biết mình sẽ cũng xa em hơn nhưng anh sẽ lưu hình ảnh ấy vào một nơi thật kín trong tim mình.
Tình cảm ngày nào anh dành cho em, anh sẽ chôn thật sâu, thật sâu vào tận đáy lòng, để trái tim mình được ngủ yên.
Nếu tim có thể nói, chắc tim sẽ trách anh nhiều lắm em ạ. Nhưng biết làm sao đành xin lỗi, xin lỗi tim thật nhiều vì anh đã để em vào quá khứ. Nơi đây, vẫn còn đủ gần để anh một lần nữa có thể hướng theo em và nhìn thấy con đường của em, em vẫn đang đi, đang hướng về phía trước.
Anh vẫn muốn nhìn mãi cho đến khi em mất hút. Và phía trước của anh là chiều ngược lại với em! Cất bước đi, là anh không còn nhìn thấy em nữa. Cất bước đi, giữa em và anh còn lại gì nhỉ? Anh nhớ, mình còn một lời hứa. Dù anh biết điều đó rất hoang đường, dù biết mình rất ngốc nhưng anh vẫn muốn tin rằng: Quay lưng lại con đường của anh vẫn thênh thang chờ anh tiếp tục hành trình của mình.
Con đường của anh hướng anh đến một cuộc sống không còn cô đơn nữa. Anh bước đi gió mát thổi nhè nhẹ, ngước nhìn lên cao, ánh mặt trời vẫn chiếu sáng rạng ngời, tâm hồn anh lâng lâng một niềm tin vào tương lai, xen lẫn một chút gì đó có thể gọi là xót xa? Nhưng kể từ nay, anh biết mình cần đi về phía trước.
Một lần cho mãi mãi ! (click here)